HỌC IM LẶNG VÀ MỈM CƯỜI Đúng như cổ nhân nói: Chỉ cần 3 năm để học nói nhưng cần cả đời để học im lặng. 1. Tranh cãi với kẻ ít hiểu biết chỉ chứng minh bạn cũng là người như họ. 2. Tự tin thì im lặng, bất an thì lớn tiếng. 3. Nước sâu thì chảy chậm, người khôn thì nói ít. 4. Nghe nhiều, biết nhiều, nói ít. 5. Càng nói nhiều, càng tự ràng buộc, hãy giới hạn bản thân bằng những lời nói. 6. Im lặng khi đúng, im lặng khi sai, im lặng để qua đi, im lặng để trưởng thành. 7. Cao giọng lớn tiếng không đồng nghĩa với việc bạn trên cơ kẻ khác. Điều đó chỉ chứng minh bạn vừa không có kiến thức, lại vừa bất lịch sự mà thôi. 8. Lời thị phi chỉ là chuyện trong thiên hạ, vĩnh viễn không phải là thước đo đánh giá một con người. 9. Đời người ngắn lắm, sống cho mình còn chưa đủ, thời gian đâu đi làm hài lòng người khác. 10. Biết điều còn hơn là biết nhiều. Người biết ơn luôn đầy đủ. Kẻ phàn nàn mãi thiếu thốn. ST.
Chú vãn sanh : Nam-mô a di đa bà dạ Ða tha dà đa dạ Ða địa dạ tha. A di rị đô bà tỳ A di rị đa tất đam bà tỳ A di rị đa tì ca lan đế A di rị đa, tì ca lan đa Dà di nị dà dà na Chỉ đa ca lệ ta bà ha.
HÃY T.Ử TẾ VỚI ĐỜI, ĐỜI SẼ T.Ử TẾ VỚI BẠN 1. Sống phải biết mình biết ta Bởi l.òng nào muốn thiết tha tr.anh gi.ành 2. Bớt nghe bớt nói bớt nhìn Để tâm thanh tịnh cho mình bình an 3. Kh.ôn l.ỏi khó bền, khôn ngoan khó b.ại 4. Chọn sống một đời an ổn Mặc kệ phía sau h.ỗ.n đ.ộ.n cuộc đời 5. Người không tốt thì không nghĩ tới Chuyện không vui xin gửi cuốn ra khơi 6. Khôn ngoan không lại với trời Thôi thì cứ mặc người đời khôn ngoan.
Khi bạn có một chút, bạn lại ước nhiều hơn. Khi bạn có nhiều hơn, bạn lại ước có nhiều hơn nữa. Nhưng Khi bạn mất tất cả, bạn mới nhận ra.. Một chút thôi là đủ rồi...!
TÂM TỐT SINH VẬN KHÍ TỐT. Người nào trong tâm xuất hiện lòng hướng thiện, lúc nào cũng nghĩ cho người khác, dù trong tay chỉ còn một mẫu bánh mỳ mà thấy lề đường có người kia đói hơn mình liền sẵn sàng chịu thiệt để người kia được no. Ai có tâm như vậy tự thì khắc hút được vận khí tốt đẹp của đất trời, từ đó mà cuộc đời cũng gặp nhiều may mắn. Người có thiện tâm thường phát ra từ trường tích cực, những ai đến gần đều cảm thấy bình an và nhẹ nhõm. Cũng giống như khi ta về một ngôi chùa, nhìn xung quanh cây cối đều tươi tốt, cảnh vật hiền hoà, tự dưng làm lòng ta thấy nhẹ nhõm đó là bởi vì nơi ấy có các bậc tu hành chân chính đang có mặt. Người có âm phúc lớn khi đi vào một quán vắng khách mua hàng thì lúc sau tự nhiên đông người kéo nhau đến mua. Đây là điều rất thật, hễ nơi nào mà có sự xuất hiện của người có phúc thì nơi đó tự nhiên được thuận lợi. Người có âm phúc lớn thì xung quanh bao nhiêu dặm đều có quỷ thần tôn kính và khiếp sợ. Bởi đức trọng quỷ thần kính, người có đức đi đến đâu cũng được trân trọng. Thế nên làm người hãy cố gắng gieo thật nhiều phước lành, đừng chỉ nghĩ lợi phần mình để rồi tổn phước. Hãy để ý những bậc thánh nhân từ xưa đến nay, những bậc chân tu bỏ cả thân mạng để phụng sự chúng sinh hoặc những vị anh hùng vì nước quên thân, sau cùng họ được cả đất trời tôn kính, bỏ tất cả mà lại được tất cả, còn ai ham muốn tất cả cho bản thân thì tự dưng mất sạch trắng tay. Hãy lưu tâm điều này! ST. Nam Mô A Di Đà Phật🙏 Xin thường niệm
Chúng ta không còn trẻ nữa , có những chuyện dù không chịu nổi cũng phải cố gắng. Không được khóc , không được dang dỡ giữa chừng.. Đường là do ta chọn , đẹp xấu gì cũng phải đi cho hết. Ta không chọn sai , chỉ là nó không bằng phẳng như ta nghĩ thôi..
Sự tử tế trên đời này không bao giờ là lãng phí. Nếu bạn tử tế với ai đó mà họ không đáp lại, cũng không sao, vì sau này sẽ có người khác tử tế với bạn.
Trưởng thành không phải là nhìn thấu mà là nhìn thoáng. Cái gì không quan trọng thì không nghĩ nữa, người nào tốt thì mình cảm ơn, người nào xấu thì mình tạm biệt. Trưởng thành là khi nhìn người khác làm điều xấu với mình nhưng mình không vạch trần không phải sợ, mà là để cho họ có đường lui. Trưởng thành là khi biết mà không cần nói, bình trong tâm, an trong tim mới là điều quan trọng..
CUỘC SỐNG LÀ NHƯ THẾ... ! 1. Sống ở đời, dù bạn tốt đẹp thế nào cũng không thể nhận hết được sự yêu thương của tất cả. 2. Có người hâm mộ, sẽ có người ghét bỏ; có ai đó ganh tị, ắt có kẻ chẳng coi bạn ra gì. 3. Cuộc sống là như thế, bạn không thể làm hài lòng hết thảy. Đừng vì để vừa lòng người khác mà đánh mất bản chất của mình, vì ai cũnq có nhữnq nguyên tắc và sự tự tôn riêng. 4. Chúnq ta qua miệng người khác không phải là con người toàn diện, mà có rất nhiều phiên bản khác nhau, nên chỉ cần làm một bản chính tốt là được. Bởi người đời: - Ánh mắt giống nhau nhưng góc nhìn khác nhau - Miệng giốnq nhau nhưng mỗi người một cách nói - Trái tim cấu tạo tương đồnq nhưng suy nghĩ lại rất dị biệt. - Tiền của giống nhau nhưng cách chi tiêu mỗi người một cách. Cũng là con người nhưng mỗi cá nhân có một cách sống cần tự tin bước đi trên đôi chân của mình. 5. Đại bàng khônq có tiếng cổ vũ cũnq vẫn tung cánh bay cao 6. Đám cỏ không cần người chăm sóc cũng biết tự vươn mình lớn lên 7. Hoa dại trong núi sâu dù khônq ai thưởng thức vẫn tỏa hương thơm ngát. 8. Làm việc, không cần người người đều thấu hiểu, chỉ cần dốc lòng hết sức. 9. Làm Người, không cần ai ai cũnq yêu mến, chỉ cần thẳng thắn - rộng lượng. Một đời người thật ra không dài lắm, dù sao mình cũng đã đến đây rồi, thì nên sống cho đẹp một chút vậy. Nguồn: ST
Ai muốn thắng xin nhường cho thắng. Ai muốn hơn xin cứ tự nhiên. Đủ phước Duyên thì toàn quyền sử hữu. Cố cưỡng cầu, giữ cũng chẳng lâu. Sống ở đời tuyệt đối không nên cưỡng cầu, nếu cái gì là của mình thì cuối cùng sẽ trở về bên mình thôi. Không có tình yêu thì bên cạnh bạn vẫn có bạn bè. Không có bạn bè tri kỷ thì bên cạnh bạn vẫn còn có gia đình Không có gia đình thì bạn vẫn còn sinh mệnh của chính mình. Duyên hợp, duyên tan đều lưu lại một điều gì đó tốt đẹp và một chút tiếc nuối. Trong sinh mệnh của mỗi người thì điều gì là của bạn thì sẽ mãi không mất, còn như điều gì đã không phải là của bạn thì đến cuối cùng cũng không thuộc về bạn. Mọi sự là tùy duyên, điều gì đã qua thì hãy buông bỏ để nó qua đi, cũng nên bình tĩnh đối diện, quý trọng hết thảy những gì mình đang có ở hiện tại, như vậy mới sống được tự nhiên và thanh thản. Còn nếu cứ cố gắng níu giữ thì sẽ chỉ khiến bạn sống triền miên trong vô vọng và tâm linh luôn bị đè nặng mà thôi. Con người trên thế gian, nếu như so đo, tính toán quá nhiều thì sẽ tự tạo thành một loại ràng buộc, còn nếu bị mê lạc quá lâu thì sẽ tạo thành một loại gánh nặng. Vì vậy, không cần quá để ý, khi có được điều gì thì hãy thật lòng trân quý, còn khi mất đi điều gì cũng đừng quá đau khổ hay tiếc nuối. Để ý quá nhiều, quá sâu sẽ khiến bạn mất đi một nửa hạnh phúc, xem nhẹ hết thảy sẽ khiến cuộc sống thăng hoa và nhẹ nhàng hơn rất nhiều. “Có duyên mà không có phận, có phận mà không có duyên” đều là một phần trong sinh mệnh, nó không nên trở thành bước đệm dẫn bạn đến bước đường cùng của cuộc đời. Đừng vì “duyên đi” mà sinh ra tâm oán thù, lòng oán hận. Sống trên đời, điều gì đến thì hãy quý trọng, điều gì phải đi thì nên buông tay, như thế mới sống được tự do tự tại thực sự. Sống thuận theo tự nhiên là một loại trí tuệ, cũng là một loại cảnh giới cao của người giác ngộ. Duyên đến, duyên đi, duyên như nước chảy! (st)